Lúc ấy thím Lâm cũng nghe được, bà ấy lập tức tức chết. Con gái nhà người ta đuổi theo sau mông mày nhiều năm như vậy, mày không trả lời người ta lấy một lần, bây giờ người ta có chốn để về, mày lại mang một vẻ thất hồn lạc phách như vậy ý là cố tình muốn ăn đòn phải không?
Sau đó, bà ấy liền chui vào phòng cho anh cả Lâm hai cái bạt tại, nhưng đối phương đã uống say đến chẳng biết trời đất, chẳng những không bị đánh tỉnh mà trái lại còn ngủ sâu hơn.
“Năm nay anh cả em lại không tham gia kỳ thi đại học, rõ ràng là có thể thi đỗ nhưng lại không đi. Em thấy chỉ cần người kia không đi thi, anh ấy cũng sẽ không đi.”
Đường Văn Sinh nghe mấy chuyện ấy của anh cả Lâm, chợt nhớ đến một câu trước kia Phong Ánh Nguyệt từng nói qua, anh cảm thấy cậu ấy rất hợp với anh cả Lâm, chính là yêu vào hỏng não.
Vì thật sự là chú út Lâm nói quá nhiều, vậy nên hai người dứt khoát tìm một quán trà ở phố đối diện, gọi hai chén trà, ngồi xuống chậm rãi trò chuyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây