Đường Văn Sinh gật đầu: “Thật sự là quá trớn rồi, vốn dĩ sức khỏe của đồng chí Tống không được tốt lắm.”
Cho dù đó có là tinh thần hay sức khỏe.
“Đúng vậy.”
Phong Ánh Nguyệt gật đầu, cầm lấy bức thư rồi đi đến thư phòng nhỏ: “Em phải viết vội một lá thư cho cô ấy mới được, còn phải mua thêm một chút thức ăn ngon cho cô ấy và mẹ của cô ấy đem về nữa.”
“Vậy để anh đi mua.” Đường Văn Sinh đứng lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây