Đường Văn Sinh đón lấy nó từ vòng tay của Phong Ánh Nguyệt và nâng nó lên cao nhiều lần, cho đến khi Nguyên Đản cười quá nhiều thì anh mới đặt nó xuống.
Sau khi vợ chồng Phong Ánh Nguyệt lên xe bò và rời đi, cả nhà bịn rịn mãi mới chịu về nhà.
Nguyên Đản nắm tay mẹ Đường: “Bà ơi, có chuyện này cháu muốn nói với bà.”
“Có chuyện gì sao?” Mẹ Đường vẫn hơi khó chịu trong lòng, mắt vẫn còn đỏ hoe, nghe nó nói thế, bà liền xốc lại tinh thần để nghe nó hỏi.
“Bà đi theo cháu.” Nó đưa bà đến phòng của vợ chồng Phong Ánh Nguyệt, đến trước mặt mẹ Đường lật cái gối của Đường Văn Sinh lên, mẹ Đường cũng ngó vào nhìn, được lắm, mười tờ tiền!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây