Phong Ánh Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi chải tóc cho cô được không?”
“Được.” Tống Chi liên tục gật đầu.
Hai người líu ríu một hồi lâu, Tống Chi còn đi đón Nguyên Đản về nhà cùng cô ấy, người ở nhà ngang đều cảm thấy cô ấy có sức sống hơn rất nhiều, cũng đẹp hơn rất nhiều, mỗi một câu khen ngợi đều làm cho Tống Chi cười đến mặt mày cong cong.
Sau đó, kéo cánh tay Phong Ánh Nguyệt nói cho các cô ấy biết, đây là một người khéo tay.
Khi Hồng Kiến Quân trở về, còn mang theo một gói que bỏng gạo: “A Chi, anh mua que bỏng gạo, nếm thử xem vị thế nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây