“Đúng rồi.” Chị cả Đường bỗng nhiên nhớ tới trước khi về, Vương Kiến Quốc có nhắc đến chuyện thím năm, liền hỏi đối phương: “Thế nào rồi?”
“Bà ấy không chịu nghe lời bác sĩ, cảm thấy cắt cánh tay bị hoại tử là chuyện xấu, cho nên lúc ấy không làm, chỉ lấy thuốc uống, kết quả không mấy ngày, bả vai cũng đau lại bị đưa đến bệnh viện huyện, cuối cùng không chỉ cắt, còn cắt nhiều hơn so với dự kiến lúc trước.”
Phong Ánh Nguyệt nhắc đến thím năm cũng cảm thấy đau đầu: “Giờ bà ấy đang ở tại nhà thông gia.”
“Cũng làm ầm ĩ cả lên đó, bà ấy đổ hết mọi chuyện lên người con dâu và thông gia, nói chẳng phải do bọn họ không đón bà ấy qua ăn Tết, tay này cũng sẽ không bị cắt.” Mẹ Đường cũng lắc đầu theo.
Chị cả Đường nghe được chau mày: “Sao, bà ấy tưởng mình là Phật à, đến còn phải vừa mời vừa xin? Chính mình không nghe người ta khuyên bảo, còn ăn vạ người khác!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây