“Hôm qua sau khi anh họ ăn cơm tối xong, cũng rời đi, không ngăn được, anh ấy nói không yên tâm trong nhà.” Anh hai Đường tìm xe bò, đưa người về nhà.
“May mà mấy cây trúc bị đổ trên đường đều đã được dọn sạch sẽ, nếu không thật sự phải đi bộ trở về.”
“Nói như vậy, năm nay bọn họ sẽ không đến chúc tết sao?”
Đường Văn Tuệ im lặng một lúc rồi hỏi.
“Đúng vậy, quà mừng năm mới đã tặng tới rồi.” Cha Đường gật đầu: “Được rồi, sau này đừng nhắc đến chuyện này nữa, đi cũng là chúng ta tự mình đi, lúc ấy trong lòng đầy lửa giận, chỉ thấy trong nhà mình thoải mái, nhưng thật ra đã làm cậu cả và mợ cả của các con xấu hổ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây