Buổi trưa Phong Ánh Nguyệt ăn cơm xong thì chuẩn bị rời đi trước, hồng cũng chất đầy một giỏ.
“Em dâu.” Dương Bảo Quốc đưa bọn họ ra khỏi viện: “Cái nón của đứa nhỏ, một ngày em có thể móc được bao nhiêu cái?”
Phong Ánh Nguyệt lập tức hiểu được ý tứ của anh ta: “Là đứa nhỏ bao nhiêu tuổi?”
“Năm tuổi đến mười tuổi đều được.”
“Mũ càng lớn, càng mất nhiều thời gian.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây