Phong Ánh Nguyệt về đến nhà ngang, mang mớ rau vào nhà trước rồi mới xách thùng gỗ xuống bồn nước dưới lầu một lấy nước, sau đó lau sạch xe đạp.
Sẵn tiện nói vài câu với chị dâu Vương bọn họ.
Tối đó cô xào bí đao, nấu canh cải thảo, còn gỏi ớt xào cay.
Sau khi ăn cơm xong, Phong Ánh Nguyệt nhắc đến đứa bé ấy: “Em hỏi bà lão ấy mới biết được đấy, may là đứa bé đã lớn rồi.”
“Là như vầy.” Đường Văn Sinh gật đầu: “Gia đình mà em nói họ Trần, người chồng tên Trần Đại Lực, lớn hơn anh hai tuổi, lúc nhỏ đi học trên công xã phải đi ngang qua phía sau nhà họ, anh ấy lớn hơn nên cũng bảo vệ đám nhóc bọn anh, nhưng anh ấy học được vài năm thì không học nữa, bọn anh cũng dần dần cũng trở nên xa cách hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây