Thật ra thì lúc đó cũng có nhiều thím đỏ mặt cười nữa, nhưng mà Nguyên Đản không cảm thấy mình nói gì sai. Hồi còn ở quê, lúc bác hai đưa nó ra sống rửa chân, anh Xuyên tử còn thường xuyên so đo với cha mình xem ai đi tiểu xa hơn kìa.
Phong Ánh Nguyệt suýt nữa thì bị sặc. Đường Văn Sinh ở bên ngoài nhạy cảm quay lại nhìn vào nhà một cái, thấy mặt Phong Ánh Nguyệt đỏ bừng, Nguyên Đản vẫn còn đang nhỏ giọng nói cái gì đó. Anh biết ngay là thằng nhóc mất nết này đã kể chuyện kia ra rồi!
“Nguyên Đản!”
Cơ thể Nguyên Đản run lên một cái, quay đầu đã thấy mặt cha mình vừa đỏ vừa khó coi: “Đi ra đây trông lửa!”
Giữa trưa mà đi ra trông lò thì nóng phải biết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây