Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Điểm Danh Để Làm Giàu

Chương 9:

Chương Trước Chương Tiếp

Đợi mọi người mỗi người uống một bát chè đậu xanh.

“Chè đậu xanh em gái làm ngon thật.” Anh cả Tô uống chè đậu xanh nói.

Chị dâu cả Tô thầm nghĩ, cho đường vào thì sao mà không ngon được?

Nhưng ăn của người ta thì phải mềm miệng, cầm của người ta thì phải ngắn tay, hơn nữa cô ta cũng không dám chê bai.

“Đúng vậy, em gái thật đảm đang.”

Tô Tiểu Hồng nhà chị dâu hai Tô làm sai chuyện, cô ấy căn bản không dám lên tiếng, sợ gây chú ý đến bà Tô, uống xong thì đi làm việc luôn.

Ngược lại thì anh hai Tô rất thương ba cô con gái của mình, bởi vì có một cô em gái được thương yêu, Bà Tô luôn tẩy não họ, phải thương em gái, anh ấy lại không trọng nam khinh nữ.

“Tiểu Hồng, Tiểu Hoa, mau lại đây uống nước.”

Tô Tiểu Hồng nhóm lửa xong thì ra khỏi nhà, cô bé còn phải đi làm việc nữa.

Thấy cha gọi mình, cô bé liền kéo Tiểu Hoa đang đi theo mình lại đây.

Anh hai Tô cho mỗi đứa một bát chè đậu xanh, bảo chúng bưng lên uống.

Tô Tiểu Hồng rụt rè nhìn bà Tô.

Bà Tô khó chịu nói: “Nhìn tao làm gì, còn không mau bưng lên uống đi.”

Tô Tiểu Hồng và Tô Tiểu Hoa lúc này mới bưng bát lên uống.

Anh hai Tô liếc nhìn bà Tô đang tức giận, anh ấy căn bản không biết buổi sáng đã xảy ra chuyện gì, buổi sáng họ đều ở ngoài đồng làm việc, chỉ có bà Tô và chị dâu hai Tô về nhà, còn có chị dâu cả về nhà nấu cơm.

Vào mùa vụ, đội trưởng cũng không cho nghỉ phép.

Chị dâu hai Tô kéo ống tay áo anh ấy, nhỏ giọng nói cho anh ấy biết.

Anh hai Tô mấp máy môi: “Mẹ, Tiểu Hồng nó...”

“Được rồi, anh hai.” Tô Noãn Noãn cắt lời anh ấy.

Chuyện này nói ra đến Tô Noãn Noãn còn thấy xấu hổ, mặc dù không phải cô làm ra chuyện này, nhưng bây giờ trong cơ thể này chính là cô.

“Mẹ, Tiểu Hồng nó không cố ý, hơn nữa bây giờ con cũng không sao rồi ạ.”

Bà Tô căn bản không để ý người khác nghĩ gì, bà chỉ để ý đến cô con gái út của mình, thấy Tô Noãn Noãn nói vậy, bà vẫn không kìm được tức giận, bà vĩnh viễn không thể quên được câu nói của y tá thôn với bà, nếu hôm nay Tô Noãn Noãn không tỉnh thì sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.

Nhưng Tô Tiểu Hồng là cháu gái bà, trong mắt bà tuy không có nó, nhưng không thể để nó làm hỏng thanh danh của cô con gái út bà.

Mọi người ở Đại đội Hướng Dương: Cô con gái út của bà còn có thanh danh à?

Vì vậy bà chỉ có thể không cam tâm tình nguyện nói: “Thôi được rồi. Nếu sau này còn như vậy nữa, xem tao có lột da mày không.” Câu sau là nói với Tô Tiểu Hồng.

Tô Tiểu Hồng run lên “Cháu biết rồi ạ, bà nội.”

Cô bé quá ghét cô út và bà nội rồi, nhưng cô bé căn bản không dám phản kháng.

Cô bé sợ bị đánh, còn sẽ liên lụy đến mẹ mình nữa.

Thấy bà Tô đồng ý, Tô Noãn Noãn nói: “Mẹ, vậy con về trước đây ạ.”

Bà Tô sợ vết thương buổi sáng của cô có di chứng gì.

“Noãn Bảo, mau về nghỉ ngơi đi con, con gái út của mẹ vất vả rồi.”

Tô Noãn Noãn rất thích sự thiên vị của bà Tô, mặc dù tam quan của bà không được chính trực cho lắm.

“Không vất vả đâu ạ, mẹ và cha mới vất vả.”

Bà Tô hiền từ nhìn theo bóng lưng Tô Noãn Noãn, con gái của bà thật tốt.

Trên đường về, Tô Noãn Noãn nhìn thấy một người đàn ông gánh đôi quang.

Đây là người bán hàng rong sao?

Chẳng phải thời đại này muốn mua gì cũng phải đến hợp tác xã sao?

Tô Noãn Noãn rất tò mò, cô tiến lên phía trước.

Cô cảm thấy gọi “đồng chí” rất gượng gạo, nhưng thời đại này chỉ có thể gọi như vậy.

“Chào anh, đồng chí, anh đang làm gì vậy ạ?”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)