Nhà họ Tô là mấy chị dâu thay phiên nhau nấu cơm, hôm nay vừa hay đến lượt chị dâu cả Tô.
Tô Noãn Noãn cô em chồng này thì khác, một mình cô ăn cháo, đây cũng là lý do chị dâu cả Tô không ưa cô.
Cô không làm gì cả, dựa vào đâu mà ăn ngon như vậy!
Nhìn thấy thịt ba chỉ để trên bếp, chị dâu cả Tô vô cùng kinh ngạc, đã lâu lắm rồi họ chưa được ăn thịt, nghĩ đến vị ngon của thịt, nuốt nước miếng ừng ực.
Tô Noãn Noãn nghe thấy tiếng mở cửa, đi ra thì thấy chị dâu cả Tô đang ngẩn người nhìn thịt ba chỉ.
“Chị dâu cả, hôm nay làm thịt kho tàu đi.”
Chị dâu cả Tô có chút do dự, một là cô ta không biết làm món thịt kho tàu chỉ có ở nhà hàng quốc doanh, hai là bên bà Tô...
Nhà họ Tô là bà Tô làm chủ, mỗi ngày ăn gì đều do bà Tô quyết định.
Biết được lo lắng của chị dâu cả Tô, Tô Noãn Noãn nói: “Chị yên tâm đi, bên mẹ em sẽ nói.”
Lời của Tô Noãn Noãn chị dâu cả Tô không tin, trước đây cô đã không ít lần bày trò hãm hại cô ta, nhưng mà, làm thịt rồi, thời tiết này không thể không ăn được chứ? Được ăn thịt bị mắng vài câu cũng không sao.
“Nhưng mà, em chồng, chị dâu không biết làm thịt kho tàu.”
“Vậy em làm cho, em biết làm.”
Biết em chồng chưa từng vào bếp, chị dâu cả Tô vội xua tay từ chối, chuyện tiếu lâm, em chồng một người chưa từng vào bếp biết làm sao?
“Hay là chị dâu làm đi, em ở bên cạnh chỉ đạo được không?”
Biết nguyên chủ chưa từng vào bếp, Tô Noãn Noãn đành phải đồng ý.
“Cũng được.”
Đợi chị dâu cả Tô sơ chế thịt xong, Tô Noãn Noãn đến phòng bà Tô lấy đường trắng, nhà họ Tô không có đường phèn, chỉ có đường trắng.
Nhìn chị dâu cả Tô đổ một chút xíu dầu vào nồi, Tô Noãn Noãn không chịu nổi nữa, trực tiếp giật lấy bình dầu, đổ thêm một chút.
“Được rồi, được rồi, đủ rồi, đủ rồi.” Chị dâu cả Tô vội kêu lên, số dầu em chồng đổ đủ cho họ ăn cả tuần rồi.
Phiếu dầu cả năm chỉ có chút xíu, căn bản không thể mua được dầu.
Phiếu dầu năm nay đã dùng hết rồi, không còn phiếu dầu để mua nữa, sau này ăn gì đây?
Nhưng cô ta cũng không thể nói gì em chồng, nếu cô ta nói gì Tô Noãn Noãn, bà Tô sẽ lột da cô ta mất.
Xem ra sau này phải cho ít dầu lại thôi.
Nhà bếp im lặng, chỉ còn lại tiếng chỉ đạo của Tô Noãn Noãn.
Đừng nói, làm như vậy thịt còn khá thơm, chị dâu cả Tô dùng đũa gắp một miếng nếm thử.
Chị dâu cả Tô muốn gắp cho con trai út một miếng ăn thử, nhưng có em chồng ở đây cô ta không dám.
Nhìn con trai út chảy nước miếng ở bên cạnh, cô ta gọi: “Tiểu Bảo, đi gọi ông bà ăn cơm đi con.”
Hôm nay có thịt, Tiểu Bảo sớm đã không đợi được nữa, nghe mẹ bảo đi gọi ông bà ăn cơm.
“Dạ.” Lập tức chạy đi.
Bếp của nhà họ Tô có hai nồi, một bên dùng để hấp cơm khoai, một bên dùng để xào rau, rất nhanh.
Trong lúc hấp cơm, chị dâu cả Tô nấu cơm khoai.
Thịt kho tàu và cháo ngô không hợp, đã làm thịt rồi thì dứt khoát ăn cơm khô đi.
Múc thịt kho tàu ra bát, chị dâu cả Tô thậm chí còn không rửa nồi, dùng nước cơm nấu một nồi canh bí đỏ, trong nồi có dầu mỡ, không thể lãng phí được.
Lại làm thêm một món dưa muối, vậy là xong.
Tô Noãn Noãn bưng thức ăn ra bày xong, bà Tô và mọi người liền về.
Thấy bà Tô về, Tô Noãn Noãn bưng nước rửa tay cho họ.
“Cha, mẹ, rửa tay ăn cơm thôi ạ.”
Tuy không biết sao hôm nay Tô Noãn Noãn lại hiểu chuyện như vậy, nhưng trong lòng bà Tô, cô vẫn là tốt nhất.
“Ngoan, Noãn Bảo ngoan lắm.”
Mặt Tô Noãn Noãn đỏ bừng, tuy thân thể này đã 15 tuổi, nhưng tuổi lòng của cô đã hơn 20 rồi, cô không ngờ bà Tô vẫn coi cô như trẻ con mà khen.