“Lại được làm quần áo mới ạ?” Trong giọng nói của Tạ Viễn Đình tràn đầy kích động, con gái vốn yêu cái đẹp không phân biệt tuổi tác.
Nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn ấy, Lâm Tú Quyên không nhịn được xoa đầu cô bé: “Năm nay các em đều cao lên rất nhiều, không thể mặc quần áo năm ngoái nữa, đương nhiên phải may quần áo mới.”
May mà tay nghề nguyên chủ cũng không tốt nên cô mới có thể thoải mái lấy về để nhờ Hồ Yến Hoa và Tiền Ái Anh may giúp.
Tạ Viễn Chí xem cuộc trò chuyện giữa hai người như một người ngoài cuộc, tuy bị loại trừ nhưng trên môi anh vẫn luôn nở nụ cười nhàn nhạt.
Sự tương tác quen thuộc giữa Viễn Đình và cô chứng tỏ thời gian qua bọn họ vẫn luôn thân thiết như vậy, nên bi kịch kiếp trước của Viễn Đình sẽ không bao giờ xảy ra nữa, nghĩ đến đây, anh bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây