Lâm Tú Mỹ lúc này lo lắng đến mức không cảm nhận được cơn đau từ cái tát của Chu Vân Hoa. Cô ta nhớ rõ, kiếp trước cuộc sống của phòng hai bắt đầu suôn sẻ sau khi sinh ra thằng nhóc này, cô ta làm bao nhiêu chuyện như vậy vẫn không thay đổi được gì, chẳng lẽ kiếp này cô ta cũng chỉ có thể ở trong thôn cả đời như kiếp trước sao?
Vừa nghĩ đến điều này, Lâm Tú Mỹ vội vàng lắc đầu, không, cô ta không muốn ở lại nông thôn mãi mãi, cô ta cũng muốn sống ở thành phố như Lâm Tú Lệ và Lâm Tú Quyên, đều là con gái nhà họ Lâm, tại sao bọn họ lại có thể sống tốt hơn mình.
Lần này Chu Vân Hoa sinh con trai, trong lòng cũng yên tâm hơn, cuối cùng cũng không còn phải sợ cãi nhau bị người khác mắng tuyệt hậu nữa, vừa nghĩ đến mình bây giờ cũng là người có con trai, cảm giác cái lưng đã thẳng lên không ít.
“Mẹ, bác sĩ nói mẹ sinh con đã mất sức, hiện tại hơi yếu, cần nghỉ ngơi nhiều hơn.” Nhìn Chu Vân Hoa ôm đứa bé trong tay không chịu buông ra, Lâm Tú Lệ bất đắc dĩ nói.
“Bây giờ mẹ đang rất phấn chấn, Tú Lệ, nhìn này, em trai con đang cười với chúng ta.” Nói xong quơ quơ tay đứa bé.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây