Tiền trợ cấp hàng tháng của anh hơn hai mươi đồng, không phải anh tiếc hai mươi đồng ấy, mà là biết tâm tư tính cách của mấy người ông bà ngoại cậu mợ kia, đến lúc đó chẳng những số tiền kia bị đám em họ tiêu hết, mà hai đứa Viễn Hướng còn phải giúp đỡ làm việc vặt, cho nên anh thà trả tiền nhờ họ hàng xa chăm sóc bọn họ còn hơn.
Hồ Yến Hoa biết quan hệ giữa Tạ Viễn Chí và nhà ngoại không tốt, dù sao lúc anh kết hôn, mấy người cậu ruột kia còn chẳng tặng tí lễ nào, nghĩ lại cũng thật khiến người ta thất vọng đau khổ.
Mấy người đang nói chuyện thì Lâm Ái Quốc từ bên ngoài trở về, Hồ Yến Hoa hơi kinh ngạc: “Hôm nay về sớm vậy?”
“Không phải Tú Lệ đã đưa mẹ đến bệnh viện sao, hết việc ở vườn trái cây thì anh về thôi.” Lâm Ái Quốc nói xong thì gật đầu với Tạ Viễn Chí, sau đó cười nói: “Hôm nay hai người chúng ta phải uống một chén mới được.”
Hồ Yến Hoa nghe vậy trừng mắt lườm ông: “Viễn Chí mới vừa bình phục, sao có thể uống rượu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây