Mặc dù trên mặt Lâm Tú Quyên mang theo ý cười, nhưng Tạ Viễn Chí rõ ràng cảm nhận được cô không vui, trong lúc nhất thời, anh có chút bối rối.
Khi Tạ Viễn Chí trở về phòng, Tạ Viễn Hướng đang nằm trên giường ngáp một cái nhìn người ở cửa, hơi kinh ngạc: “Anh, anh dậy sớm thế à?”
“Quen rồi, tuy không ở trong quân đội nữa, nhưng thói quen này cũng khó có thể thay đổi.” Tạ Viễn Chí ôn hòa nói.
Lúc này trong phòng bếp lại truyền đến một thanh âm khác lạ, Tạ Viễn Hướng giật mình một cái, sau đó chậm rãi nhìn về phía Tạ Viễn Chí: “Anh, anh vào bếp à?”
“Ừ, nhưng hình như chị dâu em không vui.” Tạ Viễn Chí vẫn không hiểu tại sao Lâm Tú Quyên lại không vui.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây