Thập Niên 70: Tôi Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại

Chương 88:

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Tú Quyên đột nhiên bị nhắc nhở, vẻ mặt bối rối, cô vui vẻ chỗ nào, mặc dù lời nói này có chút đen tối nhưng cô thực sự cảm thấy mình thà làm quả phụ còn hơn có người chồng tiện nghi đột nhiên xuất hiện này, tuy nhiên, nhìn hai anh em vừa khóc vừa cười trước mặt, cô lại cảm thấy suy nghĩ của mình quá ích kỷ, nếu như không thích thì ly hôn là xong, sao lại nghĩ thế chứ.

Tạ Viễn Chí nắm chặt tay trên đường từ công xã trở về đại đội Tây Lĩnh, việc trở lại đây sau bao nhiêu năm khiến anh nhớ lại sự bàng hoàng và tức giận khi khôi phục trí nhớ quay lại biết tin về Viễn Hướng và Viễn Đình, ký ức vừa quen thuộc vừa xa lạ khiến anh dần bình tĩnh lại, bên tai anh là giọng nói có chút tự hào của Lâm Ái Quốc: “Đúng vậy, con rể của tôi, bây giờ nó rất khoẻ mạnh.”

Sau đó ông quay đầu lại nhỏ giọng nói với anh: “Đây đều là người trong đội, Viễn Chí, con còn ấn tượng không?”

Tạ Viễn Chí lắc đầu: “Mơ hồ có ấn tượng, nhưng không biết là ai.”

Tạ Viễn Chí không hề nói dối, năm đó sau khi đón hai em rời đi anh cũng chưa từng quay lại đại đội Tây Lĩnh, đã nhiều năm như vậy, ấn tượng của anh đối với những người này đã không còn rõ ràng nữa.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)