Cố Minh Trác cũng vẻ mặt kiên định: “Cha mẹ, chúng ta sẽ đợi đến ngày đó, cho nên chúng ta đều cần phải khỏe mạnh.”
Tạ Viễn Chí ở lại trong thành ba ngày, đại khái đã đoán được tình hình thành phố hiện tại, cũng đã liên hệ nhà ở, hẹn một tháng nữa sẽ chuyển đến, dù sao anh cũng phải quay về đại đội Tây Lĩnh để xử lý công việc, còn có chuyện đi học của Viễn Hướng và Viễn Đình.
Sau khi giải quyết xong mọi việc, Tạ Viễn Chí không trực tiếp quay lại đại đội Tây Lĩnh mà đến công xã trước.
Người trong công xã nhìn thấy anh lấy ra tất cả chứng minh thì vừa mừng vừa sợ, dù sao phần vinh dự của Tạ Viễn Chí vốn dĩ đã thuộc về công xã. Sau khi biết thủ trưởng còn sắp xếp công việc cho anh, chủ nhiệm công xã đã nhìn anh bằng con mắt khác, xem ra vị đồng chí Tạ này cũng không phải là một người lính ngu ngốc.
Tình cờ chủ nhiệm hội phụ nữ Hách Kim Hoa cũng có mặt ở đây, nghe vậy, giọng điệu tràn đầy vui mừng: “Thật tốt quá, sau khi đồng chí Tạ trở về, đồng chí Tiểu Lâm sẽ không còn phải lo lắng về chuyện đã xảy ra trước đó nữa.” Nói xong còn kéo Tạ Viễn Chí qua một bên, kể lại hết chuyện Lâm Tú Quyên bị người ta bắt nạt, cuối cùng vỗ vỗ vai anh: “Đồng chí Tạ, sau này cậu nhất định phải đối xử thật tốt với đồng chí Tiểu Lâm, cô ấy là phụ nữ phải gánh vác gia đình quá khó khăn, cũng may là chờ được trăng sáng, mây mở, ngày tốt lành cuối cùng cũng đến.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây