Lâm Tú Lệ nhanh chóng gạt suy nghĩ sang một bên, nhìn Tống Ngọc Mai, cười hỏi: “Dì Tống có biết may quần áo không ạ?”
“Sao thế, chẳng lẽ cháu còn muốn học may quần áo từ dì à?” Tống Ngọc Mai xuất thân từ một gia đình học giả chân chính, có thể coi là tiểu thư nhà giàu, khi còn trẻ thậm chí còn thuê cả thầy dạy thêu thùa, cho nên may quần áo đương nhiên không phải vấn đề.
Lâm Tú Lệ cười lắc đầu: “Dì biết làm là được.” Sau đó kéo Tống Ngọc Mai vào trong chuồng bò, lấy từ trong cái gùi ba ra tấm vải đã được chia sẵn: “Nếu dì Tống đã biết làm thì tự may cho mỗi người nhà dì một bộ quần áo mới đi.”
Tống Ngọc Mai vội xua tay nói: “Tú Lệ, cháu mang vải này về đi, để nhà dì dùng cũng thật lãng phí, có bao nhiêu người giám sát ở đây, sao chúng ta dám mặc quần áo mới.” Lời cuối cùng, Tống Ngọc Mai không khỏi cười khổ một tiếng, cuộc sống trước đây dường như đều là chuyện kiếp trước.
“Dì Tống, cháu hiểu sự lo lắng của dì,vải này cũng không phải loại tốt, dì may xong cứ để mặc trong nhà, dù sao chú Cố và Minh Trác lao động trở về cũng phải thay đồ thoải mái một chút.” Lâm Tú Lệ dứt khoát đặt vải lên giường bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây