“Còn vì cái gì, không phải là vì tiền trợ cấp kia sao, bây giờ phòng ba ở cùng bọn họ, thím ba được tiền thì phòng ba bọn họ cũng được tiền, con bé này tuổi còn nhỏ mà tâm tư ác độc như thế, sau này nên tránh xa một chút.”
Uổng công lúc trước ông thấy cô ta ngày nào cũng chăm chỉ làm việc, học hỏi, thật đúng là nhìn nhầm người.
“Chuyện này có nên nói cho Tú Quyên biết một tiếng không, để nó biết mà đề phòng con bé kia một chút.” Hồ Yến Hoa phân vân không biết có nên nói cho Lâm Tú Quyên biết chuyện này hay không.
Lâm Ái Quốc xua tay không đồng ý: “Hoãn việc này lại một chút, em biết tính tình của Tú Quyên mà, bây giờ hội phụ nữ vừa đến nhà thím ba, dù thế nào cũng phải im ắng một thời gian, lỡ như Tú Quyên làm ầm lên, bọn họ rơi vào đường cùng làm bậy thì sao?”
Hồ Yến Hoa suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đúng, thế là quyết định không nói trước với Lâm Tú Quyên, nhưng cũng không thể bỏ qua cho Lâm Tú Mỹ, bà lạnh lùng nói: “Về sau lúc chia việc anh không cần cố ý làm khó nó, nhưng không thể giúp đỡ nó, uổng công lúc trước anh nói nó không giống Lâm Ái Đảng, Chu Xuân Hoa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây