Tuy trong lòng Tiền Ái Anh nghĩ vậy, nhưng đối diện với ánh mắt lo lắng của Lâm Tú Quyên, miệng vội vàng đáp: “Cái này đương nhiên rồi, lát nữa vợ chồng Văn Dương cũng qua, có nhiều người trông chừng như vậy, chuyện em lo lắng sẽ không xảy ra đâu.”
Lời này khiến Lâm Tú Quyên yên tâm hơn, đôi mày nhíu chặt dần giãn ra. Lúc này bác sĩ lại qua khám, Lâm Tú Quyên không nhịn được hỏi: “Bác sĩ, khoảng khi nào thì tôi sinh ạ?”
Mấy lần Lâm Tú Quyên đến bệnh viện khám đều là vị bác sĩ này, nên bác sĩ cũng không lạ gì cô, thái độ cũng khá hòa nhã: “Cổ tử cung của cô mở cũng khá nhanh, nói không chừng tối nay là sinh được rồi.”
Mãi đến khi Lâm Văn Dương và Hồ Mỹ Diễm mang canh qua, Lâm Tú Quyên vẫn chưa có dấu hiệu sắp sinh. Hồ Yến Hoa nghĩ ngày mai họ đều phải đi làm, thế là thúc giục họ mau về.
Tạ Viễn Chí đương nhiên sẽ không về. Hồ Yến Hoa hài lòng gật đầu, nếu Tú Quyên ở đây đau đớn vật vã sinh con, mà anh thật sự về nhà ngủ ngon giấc, thì sau này đừng hòng được gia đình họ ưu ái nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây