Có người thậm chí còn nghĩ, nếu không phải lần này Lâm Tú Quyên nâng đỡ Hồ Mỹ Linh, để cô ấy cướp mất một suất nhà tập thể, nói không chừng lần này đã đến lượt mình. Vì thế, ánh mắt nhìn Hồ Mỹ Linh đặc biệt căm ghét.
“Em không biết đâu, ánh mắt họ nhìn chị cứ như muốn giết chị vậy.” Hồ Mỹ Linh nhớ lại ánh mắt của những người đó không khỏi lắc đầu.
“Có khoa trương đến vậy không?” Lâm Tú Quyên có chút khó hiểu. Bây giờ danh sách đã có rồi, chẳng lẽ những người này nghĩ làm vậy có thể khiến Hồ Mỹ Linh mất suất sao.
“Chứ sao nữa, chị vốn định tranh luận với họ một phen, nhưng sau đó nghĩ lại, nếu không phải em kéo chị học cách làm bột khoai lang trước, căn nhà này chắc cũng chẳng đến lượt chị. Dù sao nhà cũng đã đến tay rồi, họ thích trừng thì cứ trừng, dù sao chị cũng không mất miếng thịt nào.” Giọng Hồ Mỹ Linh có chút ý cười. Chỉ cần nghĩ đến căn nhà, những ánh mắt ghen tị đó cũng chẳng là gì nữa.
“Chị Hồ, tâm trạng chị tốt thật đấy. Chị định dọn vào ở luôn à?” Lâm Tú Quyên có chút tò mò.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây