Thập Niên 70: Tôi Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại

Chương 446:

Chương Trước Chương Tiếp

Tháng này Hồ Yến Hoa về quê chuẩn bị cho đám cưới, mấy người Lâm Tú Quyên cũng không rảnh rỗi. Bụng cô bây giờ còn chưa to lắm, đi lại vẫn còn thuận tiện, nên lần này cô định làm thêm nhiều tương và nước cốt lẩu một chút. Nếu không, đợi một thời gian nữa thời tiết nóng lên, những thứ này sẽ không bảo quản được lâu. Hơn nữa, lúc đó bụng cô cũng to rồi, chắc sẽ nghỉ ngơi một thời gian, nên tranh thủ lúc này làm thêm được chút nào hay chút ấy, kiếm thêm được đồng nào hay đồng ấy.

Bên Hồ Mỹ Linh, sau khi nghe đề nghị của Lâm Tú Quyên, cô ấy treo chiếc áo cưới may cho Hồ Mỹ Diễm trong sân hai ngày, quả nhiên có người tìm đến hỏi chiếc áo này may ở đâu. Biết là do cô ấy tự may, người đó liền vui vẻ hỏi cô ấy có thể may giúp một chiếc áo cưới nữa không, cứ theo kiểu dáng cô ấy treo mà may, cần nguyên liệu gì người ta sẽ tự chuẩn bị, đến lúc Hồ Mỹ Linh may xong rồi sẽ trả tiền công.

Hồ Mỹ Linh lắc đầu từ chối yêu cầu của cô ấy: “May thì tôi có thể may cho cô, nhưng không thể may theo kiểu này được. Đây là áo cưới của em gái tôi, áo cưới của mỗi cô gái đều nên là độc nhất vô nhị. Cô tự mang bản vẽ đến, tôi sẽ may giúp.”

Người đó có chút ngớ người: “Bản vẽ à, nhưng tôi không biết vẽ. Áo cưới của em gái cô là ai vẽ kiểu vậy, tôi có thể nhờ người đó vẽ giúp một bản được không? Tôi sẽ không để người đó giúp không đâu.”

Những cô gái lớn lên ở thành phố như thế này thường là gia đình có cả hai vợ chồng đi làm, bản thân cũng có công việc, nên đa số đều có chút tiền, vì vậy đối với những chi phí cho đám cưới thường khá hào phóng.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 11%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)