Tạ Viễn Chí biết không thể từ chối, nhận lấy hoa quả rồi mời anh ta vào nhà ngồi chơi, tiện thể nói chuyện buôn bán của họ, anh cũng cho thêm vài lời khuyên. Đại Minh vui vẻ đồng ý, dù sao mỗi lần Tạ Viễn Chí góp ý đều giúp họ làm ăn ngày càng tốt hơn.
Nói xong chuyện làm ăn của họ, Đại Minh liền nói: “À phải rồi, nước cốt lẩu với tương bên tôi hết rồi. Lần này tôi đi xe vẫn có người hỏi, vợ cậu có thai rồi còn làm mấy thứ này nữa không?”
Chưa đợi Tạ Viễn Chí trả lời, Lâm Tú Quyên từ nhà chính bước ra vội nói: “Có làm chứ, nhà vẫn còn ít tương với nước cốt lẩu, lát nữa anh về mang theo một ít nhé. Còn cái này, là vải mới ra của xưởng Tạ Viễn Chí, anh mang về cho Lý Nguyệt với con gái anh may quần áo mới.”
“Lần trước Tiểu Nguyệt còn nói vải các cậu lấy về may quần áo vừa đẹp, lại có vải mới nữa à?” Đại Minh cảm thấy từ khi gặp lại Tạ Viễn Chí, cuộc sống của mình ngày càng khấm khá hơn. Hồi nhỏ thầy bói trong đội nói quý nhân trong mệnh của mình chính là Tạ Viễn Chí thì phải.
Đợi Đại Minh đi rồi, Lâm Tú Quyên mới liếc nhìn sọt hoa quả, có cam, táo và quýt. Lâm Tú Quyên dạo này rất thích ăn quýt, tiện tay lấy một quả bóc ra, rất ngọt, còn ngọt hơn cả lần trước Đại Minh mang đến. Gần đây cô không thích ăn táo nữa, bèn nói: “Táo tối nay làm món táo kéo sợi cho bọn trẻ ăn đi, em đi xem ớt làm tương với đồ làm nước cốt lẩu còn lại bao nhiêu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây