“Chị dâu, chúng ta phải là tứ hỷ lâm môn mới đúng.” Nói rồi cô đưa tay xoa bụng Tiền Ái Anh, rồi vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiền Ái Anh: “Chị dâu, nó vừa đá em đấy, lực cũng mạnh ghê.”
“Gần đây hai đứa nhóc này nghịch lắm, ngày nào cũng đấm đá túi bụi trong bụng chị. Đợi chúng nó ra đời chị phải đánh cho mấy cái vào mông mới được.” Miệng tuy nói vậy, nhưng nụ cười trên mặt Tiền Ái Anh chưa hề tắt.
Tạ Viễn Chí có chút ngưỡng mộ liếc nhìn bụng Tiền Ái Anh, rồi ánh mắt lại dừng lại ở bụng Lâm Tú Quyên, không biết con của họ khi nào mới biết cử động.
Lâm Văn Dương nghe được câu trả lời chắc chắn, nhất thời vui đến mức không biết trời đâu đất đâu nữa. Nói anh ấy nông cạn cũng được, anh ấy đúng là thích những cô gái xinh đẹp như Hồ Mỹ Diễm. Hơn nữa, nghe Tú Quyên nói cô ấy cũng học cấp ba, chắc hẳn hai người cũng có chủ đề chung để nói chuyện. Lúc này Lâm Văn Dương đã bắt đầu nghĩ xem hôm gặp mặt mình nên mặc gì rồi.
Lúc này Tạ Viễn Chí vào bếp, thuận miệng hỏi: “Chuẩn bị xong hết chưa ạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây