Đi được vài bước, Lâm Tú Quyên phát hiện Lâm Tú Mỹ đang cúi đầu đi phía trước. Cô đột nhiên nhớ lại trước đây lúc Lâm Tú Mỹ đi lấy lòng nhà họ Cố, chắc cô ta cũng đã cố gắng không ít thời gian, có lẽ cuối cùng thấy mình thật sự không thể đi được con đường nhà họ Cố mới chọn Trương Đại Hổ.
Lâm Tú Mỹ không ngờ mình vừa ngẩng đầu lên đã thấy Lâm Tú Quyên. Nhớ lại lời đe dọa lần trước của cô, cô ta vội quay mặt đi, tăng tốc độ rời khỏi đây. Tuy chuyện lần trước đã xác định Lâm Tú Quyên không phải trọng sinh, nhưng trong lòng Lâm Tú Mỹ vẫn thấy khó chịu. Dù sao mỗi lần tính kế Lâm Tú Quyên, cô ta đều chưa từng thành công. Hôm nay cô ta vừa nghĩ thông sau này không thể chỉ dựa vào ký ức kiếp trước mà vội vàng kết luận chuyện hiện tại, nên cô ta định tạm thời tránh xa Lâm Tú Quyên, đợi cô ta lừa được suất đề cử đại học từ nhà họ Trương rồi hãy xử lý những chuyện này cũng không muộn.
Nhìn bóng lưng Lâm Tú Mỹ rời đi, sắc mặt Tạ Viễn Chí mới khá hơn một chút. Về đây mấy hôm anh cũng nghe được không ít chuyện, ví dụ như Lâm Tú Mỹ ở nhà họ Trương sống không được như ý, đối với chuyện này, anh ngược lại rất hài lòng.
“Anh nhìn gì vậy?” Lâm Tú Quyên có chút tò mò liếc nhìn Tạ Viễn Chí.
Tạ Viễn Chí nhanh chóng thu lại ánh mắt: “Không có gì, chỉ đang nghĩ vừa rồi thằng nhóc nhà họ Cố đó tìm em ra ngoài nói gì thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây