Chu Xuân Hoa biết Trương Vĩnh Phương cũng đã sớm không vừa mắt con bé này rồi, thế là nhìn sang Trương Vĩnh Phương: “Mẹ, mẹ xem con bé này kìa, bây giờ đúng là lật trời rồi, tưởng có nhà họ Trương là có thể không coi chúng ta ra gì nữa. Chắc nó đã quên mình là con gái nhà nào rồi.”
Chưa đợi Trương Vĩnh Phương lên tiếng, Lâm Tú Mỹ đã hừ lạnh một tiếng: “Nếu không phải tôi lấy lòng nhà họ Trương, làm gì có chuyện gần đây các người được vênh váo trong đội. Sao, chỉ nghĩ đến việc chiếm lợi, mà không nghĩ đến việc phải bỏ ra à? Tôi ngày nào cũng phải tươi cười đối mặt với người nhà họ Trương, đã mệt lắm rồi, nên phiền các người đừng gây sự với tôi nữa.”
“Tú Mỹ nói đúng đấy, cô còn là mẹ nó nữa sao, làm mẹ mà không biết thương con gái mình à?” Trương Vĩnh Phương liếc nhìn Chu Xuân Hoa một cái. Dù sao việc nhà Lâm Tú Mỹ không làm thì Chu Xuân Hoa làm, nên thuận theo Lâm Tú Mỹ cũng không sao. Dù sao nếu không phải nhờ quan hệ của nó với nhà họ Trương, thì bây giờ họ vẫn còn phải làm những công việc bẩn thỉu, nặng nhọc nhất.
Lúc này ngay cả Lâm Ái Đảng cũng có chút không vui nhìn Chu Xuân Hoa một cái: “Thôi, Tú Mỹ ở nhà làm con gái cũng chẳng còn bao lâu nữa, em không thể thương nó thêm một chút à?” Lần trước Trương Đại Hổ nói sau này cưới còn cho thêm một khoản tiền thách cưới nữa. Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Ái Đảng nhìn Lâm Tú Mỹ càng thêm hiền từ.
“Cha, chuyện cưới xin này ít nhất cũng phải đợi thêm hai năm nữa. Cha đừng để người ta lừa gạt. Cha thử nghĩ xem, chính vì bây giờ con chưa phải là con dâu nhà họ, nên họ mới phải lấy lòng các người, muốn các người sớm đồng ý chuyện cưới xin. Nếu thật sự cưới rồi, thành con dâu nhà họ, cha nghĩ họ còn quan tâm chúng ta như bây giờ không?” Nói xong, cô ta chuyển ánh mắt sang Trương Vĩnh Phương: “Bà nội, bà từng làm chủ gia đình, cũng từng làm mẹ chồng, bà nói xem lời cháu nói có lý không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây