“Thích thì mang nhiều về ạ. Nhà chị nhiều trẻ con, còn có chị dâu nữa, nghe nói phụ nữ mang thai ăn nhiều táo tốt lắm.” Lâm Tú Lệ cảm thấy bây giờ mình có thể không chút gánh nặng mà lấy những thứ này ra, người đáng cảm ơn nhất chính là vợ chồng Lâm Tú Quyên, chính họ đã cho cô ấy một ý tưởng tuyệt vời như vậy.
“Vậy thì chị không khách sáo nữa.” Phụ nữ mang thai ăn nhiều hoa quả tươi đúng là tốt thật. Nông sản của nữ chính, chắc chắn tươi ngon.
Sau khi Chu Vân Hoa rửa táo xong, mọi người ngồi lại nói chuyện phiếm, kể về tình hình gần đây của nhau. Lâm Tú Quyên vô tình nhắc đến những lời đồn đại trong đội hôm nay.
Chu Vân Hoa vội lắc đầu: “Không có chuyện đó đâu, không biết là đứa trời đánh nào lại tung tin ra trước. Chắc là ghen tị Tú Lệ nhà ta bây giờ là kỹ thuật viên rồi, sau này lấy chồng dù có lấy người thành phố cũng được, nên cố ý gây sự thôi.”
“Ra là vậy ạ.” Lâm Tú Quyên vẻ mặt như vừa vỡ lẽ, nhưng khóe mắt lại không khỏi liếc nhìn Lâm Tú Lệ. Thấy sắc mặt cô ấy không thay đổi, lời nói của Chu Vân Hoa dường như hoàn toàn không liên quan gì đến cô ấy. Lâm Tú Quyên không khỏi đoán, có lẽ hai người vẫn chưa chọc thủng lớp giấy ngăn cách đó. Dù sao trong truyện từng nói, cả hai người đều để ý đến cảm xúc của đối phương, lại thêm tình hình thời cuộc, nên cứ thế kéo dài tình cảm này mãi đến khi lên đại học mới thổ lộ với nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây