Thập Niên 70: Tôi Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại

Chương 332:

Chương Trước Chương Tiếp

“Được, chỉ cần em không chê anh là được rồi.” Tạ Viễn Chí cười nói, dù sao thu nhập sau này của anh cũng chỉ có lương, chắc còn không bằng một phần lẻ của Lâm Tú Quyên.

“Vậy thì anh phải cố gắng thể hiện cho tốt đấy, nếu không làm em không vui là anh tiêu đời rồi.” Lâm Tú Quyên nghển cổ như một con thiên nga kiêu hãnh.

“Em nói cố gắng thể hiện cụ thể là ban ngày hay ban đêm?” Vẻ mặt thành khẩn xin chỉ giáo của Tạ Viễn Chí khiến Lâm Tú Quyên sững người mấy giây mới hiểu ra ý tứ trong lời nói của anh, mặt cô lập tức đỏ bừng, hung hăng lườm Tạ Viễn Chí một cái, khẽ nói: “Lưu manh.”

Nhìn bóng lưng chạy xa phía trước, Tạ Viễn Chí mắt ngập tràn ý cười. Đối với cuộc sống hiện tại, anh thực sự rất hài lòng. Thực ra anh đưa ra quyết định này còn có một chút tư tâm. Đợi đến khi khôi phục kỳ thi đại học, hai người chắc chắn sẽ trở nên bận rộn. Nếu bây giờ anh buôn bán, chắc chắn cũng sẽ rất bận rộn. thà rằng cứ giúp cô hoàn thành sự nghiệp của cô trước, dù sao hai năm này dù có tiền cũng không tiêu được, nên chuyện kiếm tiền có thể từ từ.

Tạ Viễn Chí theo sau Lâm Tú Quyên về sân. Vừa đến cổng sân đã nghe thấy giọng nói có chút nghi ngờ của Tiền Ái Anh: “Tú Quyên, em nóng lắm à, sao mặt đỏ thế kia, không lẽ bị sốt rồi?” Nói rồi vẻ mặt lo lắng bước tới định sờ trán cô.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 11%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)