Lúc này chưa đến bốn giờ, nhưng Lâm Tú Lệ vừa xuống xe đã thấy Lâm Tú Mỹ ở đằng kia, cô ta đang nói gì đó với Trương Đại Hổ bên cạnh.
Lâm Tú Lệ thấy vậy không khỏi nhếch mép cười. Đúng là một người làm quan cả họ được nhờ. Người nhà họ Trương làm đại đội trưởng, người nhà họ Trương ngang nhiên về sớm thì thôi đi, đến cả Lâm Tú Mỹ này cũng vậy. So với Lâm Ái Quốc trước đây, vị đại đội trưởng mới này càng lộ rõ sự kém cỏi. Lâm Tú Lệ thầm nghĩ ngày mai lên công xã sẽ nói với chủ nhiệm một tiếng, nếu có thể đổi một vị đại đội trưởng khác thì tốt biết mấy.
Vốn dĩ Lâm Tú Lệ định đi thẳng, nhưng Lâm Tú Mỹ rõ ràng không muốn thế. Từ khi Lâm Tú Lệ trở thành kỹ thuật viên, thường xuyên đi các đại đội khác, lần này người nhà họ Trương lên làm đại đội trưởng, cô ta vẫn chưa cho cô ấy thấy mình bây giờ sống tốt đến mức nào. Nghĩ đến đây, cô ta cố ý chặn đường Lâm Tú Lệ, cười nói: “Đây không phải là chị Lệ sao, hôm nay lại không ra vườn cây ăn quả mà còn vào thành phố à?”
Lâm Tú Lệ khẽ liếc nhìn cô ta một cái, giọng điệu vô cùng bình thản: “Tôi đi đâu thì liên quan gì đến cô?”
“Chị Lệ, chị nói vậy làm em đau lòng quá đi mất. Em là có ý tốt quan tâm chị mà. Chị bây giờ cũng đến tuổi lấy chồng rồi, cứ ba ngày hai bữa chạy vào thành phố thế này, không lẽ là có người yêu trong thành phố rồi hả?” Nói xong, Lâm Tú Mỹ giả vờ ngượng ngùng che miệng: “Chị Lệ, yên tâm, em không nói cho ai biết đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây