Thập Niên 70: Tôi Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại

Chương 304:

Chương Trước Chương Tiếp

Tay Tạ Viễn Chí vẫn đang nắm chặt thứ gì đó, nghe thấy giọng Lâm Tú Quyên, anh hơi ngạc nhiên: “Em tỉnh rồi à?”

Lâm Tú Quyên không nhịn được đảo mắt một cái: “Anh làm ồn như vậy, em không tỉnh mới lạ? Anh rốt cuộc tìm cái gì mà cứ phải tìm giờ này?” Nói xong, cô không nhịn được lại ngáp một cái.

Tạ Viễn Chí xòe lòng bàn tay, đưa ra trước mặt cô: “Đây, xem thử em có thích cái này không?” Đây là thứ anh nhìn thấy ở chợ đen hôm đó, người bán nói là của gia truyền, giờ nhà đang cần tiền gấp nên mới mang ra bán.

Nằm trong lòng bàn tay Tạ Viễn Chí là một sợi dây chuyền vàng, trông còn tinh xảo hơn cả những món đồ đời sau. Cô hơi ngạc nhiên: “Cái này ở đâu ra vậy?” Phải biết thời buổi này không ai dám đeo vàng đeo bạc, nếu không sẽ bị gắn mác tư sản.

“Anh gặp lúc đi chợ đen, người ta nói là của gia truyền, tiếc là trong tay ông ấy chỉ có một món này thôi.” Giọng Tạ Viễn Chí có chút tiếc nuối, lúc đó anh vẫn luôn muốn tìm nhẫn, nhưng thời buổi này mọi người không coi trọng nhẫn, anh hỏi bao nhiêu người cũng không có, thời buổi đặc biệt này cũng chẳng có tiệm vàng bạc nào để mà mua.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 11%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)