Đại Minh lúc này mới biết hóa ra Tạ Viễn Chí mới cưới được hơn nửa năm, trong lòng không khỏi có chút chua xót. Viễn Chí chỉ nhỏ hơn mình một tuổi, nếu cha mẹ anh còn sống, chắc đã sớm lo chuyện cưới xin rồi.
Lúc này Tạ Viễn Hướng và Tạ Viễn Đình cũng đi học về. Lâm Tú Quyên bảo hai anh em kê một cái bàn ra sân làm bài tập, rồi nhìn Tạ Viễn Chí bên cạnh: “Vậy hai người nói chuyện đi, em đi nấu cơm.” May mà sáng nay đi chợ đen mua được khá nhiều đồ về, nếu không giờ đến món ăn đãi khách cũng không có.
“Để tôi vào phụ một tay.” Thấy Lâm Tú Quyên một mình bận rộn, Lý Nguyệt có vẻ ái ngại nói.
“Chị dâu cứ ngồi đi, để tôi vào phụ, chúng ta lát nữa ăn cơm xong sẽ nói chuyện kỹ hơn. Hai người vừa từ bệnh viện qua đây chắc cũng mệt rồi, nghỉ ngơi chút đi.” Tạ Viễn Chí nói rồi vào bếp pha cho Lý Nguyệt một cốc sữa mạch nha, rồi đưa cho Đại Minh một cốc nước, đoạn nói: “Hai người nghỉ ngơi chút đi, tôi vào bếp phụ một tay.”
Thấy Tạ Viễn Chí vào, Lâm Tú Quyên có chút thắc mắc: “Anh vào làm gì, không cần tiếp bạn anh à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây