“Chuyện này không chắc lắm, phải gặp lãnh đạo mới biết, dù sao người ta tuyển người đều yêu cầu tốt nghiệp cấp ba.” Lâm Tú Quyên thản nhiên, vốn quyết định này chỉ là hứng khởi nhất thời, được thì tốt, không được cũng không sao, cô làm tương còn kiếm được nhiều hơn đi làm.
Hồ Yến Hoa nghe đến đây, không khỏi vươn tay búng trán cô: “Lúc đầu bảo con học hành tử tế con không chịu, nhìn anh hai con, nếu lúc đó con học hết cấp ba với nó, chưa biết chừng cũng có thể đi dạy.”
Lâm Ái Quốc không vui nhìn Hồ Yến Hoa một cái: “Nhắc lại mấy chuyện cũ rích đó làm gì, bây giờ con cái có chí tiến thủ là tốt rồi.” Lâm Ái Quốc sợ Hồ Yến Hoa nói tiếp sẽ kéo đến Chu Thần.
“Cha nói đúng, Tú Quyên nhà mình thông minh lắm, theo sách mua về mà làm được ngon vậy,“ Tiền Ái Anh thật sự khâm phục Lâm Tú Quyên, theo sách mà làm được ngon như vậy, quả nhiên vẫn phải học nhiều mới được, nếu không dù sách có đặt trước mặt cô ấy cũng chưa chắc đã nhận ra hết chữ.
“Hôm nay chủ yếu là mang bánh trung thu cho mọi người, chuyện này chỉ là tiện nói, mọi người cũng đừng hy vọng quá nhiều, lỡ người ta không nhận thì sao.” Lâm Tú Quyên lúc này có chút hối hận vì đã kể chuyện này cho họ, bản thân thì rất bình thản, nhưng không ngờ họ lại coi trọng cơ hội này như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây