Tạ Viễn Chí rất nhanh phản ứng, lấy ghế đặt bên cạnh Lâm Tú Quyên: “Chị dâu, ngồi đây, việc tương đều do Tú Quyên lo, tôi chỉ là người chạy việc, hai người cứ từ từ nói chuyện.”
Kim Yến cũng đã bàn bạc ý định này với chồng nhiều lần, không ngờ Tạ Viễn Chí còn phóng khoáng hơn, trực tiếp để Lâm Tú Quyên tự quyết định, sau đó nghĩ đến chuyện trước đây, trong lòng cũng nhẹ nhõm.
Lâm Tú Quyên cũng không ngại nói thẳng: “Chúng em có thể trực tiếp đưa tương cho các chị, còn các chị muốn bán bao nhiêu đó là việc của các chị, nhưng tương lấy từ chúng em chỉ được bán cho người của xưởng chế biến thịt và xưởng phân bón, xưởng thực phẩm và xưởng thép bên kia Viễn Chí cũng đã đưa vài lọ, không thể để người ta giúp không công được.”
Kim Yến hiểu ý của Lâm Tú Quyên, hơn nữa bây giờ cô ấy chỉ muốn kiếm chút tiền phụ giúp gia đình, chưa có tham vọng lớn như vậy, nói gì đến xưởng thực phẩm và xưởng thép cũng xa, rủi ro cũng không nhỏ. Thế là cô ấy gật đầu với Lâm Tú Quyên: “Tất nhiên rồi, nhà chị còn hai đứa con, cũng không có sức mà chạy đến xưởng thép hay xưởng thực phẩm.”
“Lọ tương lần trước Viễn Chí đưa cho chị là tương chay, sau này còn có tương mặn, trong đó sẽ thêm thịt heo, thịt gà, còn tương chay thì nhiều loại hơn, giá chúng em đưa cho chị tương chay là một đồng một lọ, tương mặn là một đồng ba một lọ, còn chị Yến bán giá gì là chuyện của các chị.” Đã là hợp tác, tất nhiên là chuyện làm ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây