Lâm Tú Quyên nằm trong nhà thấy buồn chán, Tạ Viễn Đình đẩy cửa vào, giọng đầy hưng phấn: “Chị dâu, em nhặt được một ổ trứng vịt, tận tám quả.”
“Oa, tuyệt quá, mai chị làm trứng vịt muối cho em nhé?” Thời này, tám quả trứng vịt rất quý.
Tạ Viễn Đình lúc này mới thấy chỗ băng bó trên chân cô, vội vàng hỏi: “Chị dâu, chân chị sao vậy?” Cô bé vừa thắc mắc sao giờ này chị dâu lại nghỉ trong nhà.
“Không sao, bị cành khô đâm, sợ nhiễm trùng nên băng lại, đừng lo.” Lâm Tú Quyên an ủi.
Tạ Viễn Đình nhíu mày: “Chắc đau lắm ạ?” Nói xong không nhịn được đưa tay nhẹ nhàng vỗ chỗ gần vết thương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây