“Chắc là vì chuyện hôm nay, nếu không chuyển đi, bên đó chắc chắn sẽ náo nhiệt, không chừng chiều nay hội phụ nữ còn đến giải quyết chuyện hôn sự với nhà họ Trương nữa.” Cũng không trách nữ chính muốn nhanh chóng cắt đứt quan hệ với nhà tổ họ Lâm, với tài năng gây rối của Trương Vĩnh Phương và Lâm Tú Mỹ, nhà tổ họ Lâm sớm muộn gì cũng trở thành trò cười của đại đội Tây Lĩnh.
“Chắc là chú hai thấy thím ba ngang ngược định hôn sự cho Lâm Tú Mỹ, sợ một ngày nào đó thím ấy sẽ lén lút đem Văn Giang đi cho người khác, nên mới vội vàng chuyển ra ngoài.” Hồ Yến Hoa nói xong quay đầu liếc nhìn Lâm Tú Quyên vẫn còn mặc quần áo, không khỏi lườm cô một cái: “Trước mặt mẹ mình có gì mà ngại, mau cởi ra để mẹ tắm cho.”
Lâm Tú Quyên thực sự có chút ngại ngùng, nhưng nghe lời của Hồ Yến Hoa thì lại thấy nhẹ nhõm, cũng đúng, thế là cô nhanh chóng cởi áo, quần bị cắt rách nên càng dễ cởi.
“Chân bị thương đặt lên ghế bên cạnh, không được dính nước.” Hồ Yến Hoa chỉ vào chiếc ghế bên cạnh mà bà mang đến.
“Nói ra cũng may là bụng con chưa có động tĩnh gì, nếu không sáng nay thím ba đẩy một cái ngã như thế kiểu gì cũng sảy thai, trước đây mẹ nghĩ hai đứa không có tình cảm gì nên mới muốn con nhanh chóng sinh con, bây giờ xem ra Viễn Chí khá thương con, chuyện sinh con cứ để tự nhiên đi.” Chủ yếu là bà đột nhiên nhớ đến câu nói cũ, con cái càng thúc giục càng không có, không thúc giục thì sẽ tự đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây