Lâm Tú Quyên dỗ dành Vượng Tài đang phấn khích rồi vội đuổi theo người phía trước: “Anh thay quần áo đi, em đi đun nước.”
“Không phải em không nhóm được bếp sao, để anh đi.”
Lời của Tạ Viễn Chí khiến Lâm Tú Quyên xấu hổ vài giây, tuy cô nấu ăn giỏi, nhưng lại không biết nhóm loại bếp củi này, mỗi lần nấu ăn đều có người giúp nhóm bếp, dẫn đến giờ cô vẫn chưa nhóm được bếp. Cô nghĩ, hay là đổi sang bếp lò, lửa trong bếp lò cả ngày không cần tắt.
Vì tối nay đi ra sông, quá giờ ngủ thường lệ nên sau khi tắm rửa, Lâm Tú Quyên nằm xuống là ngủ ngay, ngủ một giấc ngon lành. Sáng hôm sau, cô vẫn thức dậy trong tiếng gà gáy quen thuộc.
Có lẽ vì ngủ ít hơn gần hai tiếng so với bình thường, cô vẫn cảm thấy chưa tỉnh ngủ, nhưng nghĩ đã đến giờ nấu ăn, cô duỗi tay chân trên giường, đợi tỉnh táo hẳn mới xuống giường thay quần áo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây