Tạ Viễn Chí gật đầu: “Viễn Đình vốn định đợi em, nhưng anh nghĩ ngày mai phải dậy sớm nên bảo con bé đi ngủ.” Nói xong còn ngẩng đầu nhìn cô đùa: “Chẳng lẽ em bị lạc đường?”
“Không phải lạc đường, nhưng em phát hiện ra một chuyện lớn.” Lâm Tú Quyên tò mò không biết nữ chính sẽ phản kích thế nào, trong lòng không khỏi có chút chờ mong.
Thấy tâm trạng cô có vẻ rất tốt, Tạ Viễn Chí thuận miệng hỏi: “Có chuyện gì lớn à?”
“Đến lúc đó anh sẽ biết, em đi tắm, mai còn phải dậy sớm nữa.” Ở đây vào thành phố không tiện, phải dậy trước khi trời sáng, nếu lỡ mất chuyến xe đầu tiên sẽ phải chờ rất lâu.
Lâm Tú Lệ ra ngoài lúc gia đình không để ý nên khi trở về rất cẩn thận, nếu không bị phát hiện lại phải giải thích dài dòng, không ngờ còn chưa đến gần đã nghe thấy giọng nói tức giận của Trương Vĩnh Phương: “Mày có nghe mẹ nói hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây