Tống Ngọc Mai không hề nghĩ tới phương diện đó, dù sao mong đợi lớn nhất của bọn họ hiện tại chính là được sửa án xử sai.
Khoảng mười phút sau Lâm Tú Quyên mới bình tĩnh lại, cô nhìn Lâm Văn Dương đang tức giận không thôi ở bên cạnh, không nhịn được bật cười: “Được rồi, dáng vẻ này của anh là không để ý lời em vừa nói à.”
“Lâm Tú Mỹ thật đáng ghét, đúng là con chó điên gặp ai cũng cắn, không phải em vẫn còn ý định làm tương à, tốt nhất nên hoãn lại tính toán thêm, lỡ đâu lại bị con điên này để ý tới.” Nghĩ đến khả năng này, Lâm Văn Dương vô cùng lo lắng.
“Anh cảm thấy lần này Tú Lệ trở về nó sẽ được sống tốt à, có lẽ trong lòng con bé biết rõ mình bị ai báo cáo, dù không thể công khai làm gì Lâm Tú Mỹ nhưng vẫn có thể âm thầm làm.” Mặc dù bình thường trông Lâm Tú Lệ tốt bụng thân thiện, nhưng cô không tin lần này cô ấy không làm gì để xử lý Lâm Tú Mỹ.
Lâm Văn Dương xì khẽ: “Là nó đáng đời.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây