Sao Lâm Tú Lệ lại không biết chủ nhiệm công xã đang nghĩ gì, cũng biết nếu không phải ông ấy giúp đỡ thì có khi cô ấy bị mấy người kia bắt đi rồi, thế là một mặt cảm kích nhìn chủ nhiệm công xã nói: “Cảm ơn chủ nhiệm, nếu không có bác, cháu thực sự không biết phải làm sao, bác đúng là một người lãnh đạo giỏi, biết quan tâm đến mọi người, vậy là cháu có chủ đề viết bản thảo lần tới rồi.”
Chủ nhiệm nghe vậy, ánh mắt không khỏi sáng lên: “Cháu định viết về bác à?”
Lâm Tú Lệ gật đầu: “Vâng ạ, một vị chủ nhiệm biết quan tâm đến mọi người phải được nhân dân cả nước biết đến, bác chính là một tấm gương tốt để mọi người noi theo.”
Chủ nhiệm có chút chờ mong xoa xoa bàn tay, ngoài miệng từ chối nói: “Như vậy không tốt đâu.”
Ánh mắt Lâm Tú Lệ lóe lên ý cười, sau đó chính trực nói: “Sao lại không tốt, chúng cháu cần những người lãnh đạo như chủ nhiệm bác đây, chờ cháu gửi bản thảo thành công sẽ đến nói với bác.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây