Thập Niên 70: Tôi Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại

Chương 123:

Chương Trước Chương Tiếp

Nghĩ đến đây, Lâm Tú Quyên vẫn có chút xấu hổ, nhưng nhìn vào đôi mắt bình tĩnh của Tạ Viễn Chí, cô đột nhiên cảm thấy chuyện này không có gì, thế là hắng giọng nói: “Thì là mẹ em, nếu có nói gì kỳ quái với anh, anh cũng đừng để ý, trả lời qua loa vài câu thôi là được.”

Lúc đầu Tạ Viễn Chí còn không hiểu cô đang ám chỉ cái gì, đến khi nhìn thấy vành tai đỏ bừng của cô mới hiểu ra, trong lúc nhất thời anh cũng không được tự nhiên, đặt nắm tay lên khóe môi ho nhẹ một tiếng: “Ừm, anh biết rồi.”

Ngủ một đêm ngon giấc, sáng hôm sau Lâm Tú Quyên vẫn bị tiếng gà gáy đánh thức, sau khi hai người nói chuyện đêm qua, Lâm Tú Quyên cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, vừa dậy đã nhìn thấy Tạ Viễn Chí đang múc nước trong sân, nghe thấy động tĩnh phía sau, Tạ Viễn Chí mở miệng nói: “Từ nay cứ để anh làm mấy chuyện này là được, yên tâm đi, anh không động vào cái gì trong bếp đâu.”

Lời này làm cô có cảm giác như mình là tu hú chiếm tổ chim khách: “Anh thích động vào cái gì trong bếp thì động, em không ý kiến.”

Tạ Viễn Chí vẫn còn nhớ dáng vẻ cảnh giác của cô lúc mình vào bếp lần trước, không hiểu sao lại cảm thấy hơi buồn cười: “Ừm, anh biết rồi, từ nay về sau cứ để anh múc nước chẻ củi, bây giờ chúng ta cũng coi như đối tác, có việc gì cần làm cứ gọi anh.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)