Sau khi Tạ Viễn Chí rời đi, Lâm Tú Quyên cũng không nhàn rỗi, cô đi đến sân sau xem còn đồ ăn nào thích hợp không, dù sao hôm nay nhà Lâm Ái Quốc mời khách, nếu ít thức ăn quá sẽ không tốt.
Cô vừa hái một nắm rau ở sân sau đi ra đã thấy Hồ Yến Hoa trở về, Lâm Tú Bình đi theo phía sau, cô bé ngượng ngùng liếc nhìn cô, sau đó nhỏ giọng nói: “Chào chị Quyên ạ.”
Lâm Tú Quyên đưa tay còn lại xoa đầu cô bé: “Ngoan, trên bàn có bánh ngọt trứng gà với bánh kẹo, lấy ăn đi.”
Nói xong nhìn về phía Hồ Yến Hoa: “Nói xong rồi ạ?”
Nói tới đây, Hồ Yến Hoa một mặt đắc ý: “Còn phải nói, mẹ ra tay mà, lúc đầu hai vợ chồng nhà họ Cố cứ chần chừ, sau đó mẹ hỏi hai người không muốn ăn mừng một bữa vì con trai sao, thế là bọn họ mới đồng ý, nhà chú hai con càng dễ nói, đều là người một nhà, ăn bữa cơm có làm sao, huống chi còn là chuyện tốt như thế, nhưng thím hai con đang ở cữ không tới được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây