Thập Niên 70: Tôi Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại

Chương 108:

Chương Trước Chương Tiếp

Thế là chỉ chưa đầy một nén nhang, toàn bộ đại đội Tây Lĩnh, thậm chí cả công xã đều biết Trương Vĩnh Phương đang giúp con gái út cướp mất công việc của cháu rể nuôi.

Tạ Viễn Chí liếc nhìn người vừa mới tủi thân bất lực khóc lóc kể lể với người khác, bây giờ lại vỗ tay bình tĩnh nói: “Đi thôi, vừa vặn trong nhà còn cái chân giò, nấu canh được nhiều nhưng phải hầm lâu mới thơm.” Nói xong trong miệng vẫn nhỏ giọng lẩm bẩm tối nay nên chuẩn bị món gì.

Tạ Viễn Chí cười lắc đầu, sau đó nghiêm túc nói: “Lâm Tiểu Lan là người thành phố, cho dù tin tức truyền ra cũng không ảnh hưởng lớn đến bà ta.”

“Em biết, nhưng chẳng phải trên đời này có câu nói ‘Không có tường nào là gió không lọt qua được’ sao? Anh biết tại sao vừa rồi em không nói với người khác, mà chỉ nói với thím Cúc Anh không?” Nói đến đây trong mắt Lâm Tú Quyên lóe lên một tia xảo trá.

“Tại sao?” Tạ Viễn Chí thật sự không biết.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)