Tạ Viễn Chí thấy cô một mặt hối hận ảo não, khoé môi vô thức nhếch lên, trầm giọng nói: “Chúng tôi đã nói rất rõ ràng, chúng tôi không bán công việc, các người mà đến khóc lóc om sòm nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Trương Vĩnh Phương đã trải nghiệm sự lợi hại của Lâm Tú Quyên, nghe vậy liền vội vàng kéo tay Lâm Tiểu Lan nói nhỏ: “Chúng ta về trước đã, về rồi nói.”
Trên đường trở về, Lâm Tiểu Lan bất mãn nhìn Trương Vĩnh Phương: “Mẹ, mẹ mau nghĩ cách đi, chẳng lẽ mẹ muốn trơ mắt nhìn Trí Cao không thể kết hôn sao?”
“Chí Cao nhà chúng ta là người thành phố, sao lại không thể kết hôn.” Trương Vĩnh Phương có chút khó hiểu.
“Con không muốn có con dâu nông thôn.” Lâm Tiểu Lan tỏ vẻ chán ghét, bà ta muốn tìm một nàng dâu có việc làm ở thành phố, nếu tìm người nông thôn, nhất định sẽ bị những người trong nhà máy chê cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây