Thập Niên 70: Tôi Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại

Chương 103:

Chương Trước Chương Tiếp

Lữ Chí Cao là con trai lớn của vợ chồng Lâm Tiểu Lan, chỉ kém Lâm Tú Quyên một tuổi, khi còn nhỏ bị ngã gãy chân nên đi lại hơi khập khiễng, bây giờ đã đến tuổi kết hôn, nếu có công việc ổn định có thể sắp xếp một cuộc hôn nhân tốt đẹp, hai vợ chồng này chưa đến tuổi nhường công việc cho người khác, vừa vặn nghe nói Tạ Viễn Chí “khởi tử hoàn sinh” trở về, còn có công việc ở nhà máy may, thế là quyết định âm mưu đến đây.

Thấy Lâm Tiểu Lan tỏ ra thật sự quá hời cho hai người, Lâm Tú Quyên không nhịn được cười nhạo: “Cô nhỏ, cô nghĩ chúng cháu là kẻ ngốc sao?” Muốn mua một công việc chỉ với một trăm đồng, đùa cô chắc.

“Cô nói cháu nghe này Tú Quyên, làm người không nên quá tham lam, một trăm đồng cũng không ít, đủ cho nhà cháu tiêu được mấy năm đấy.” Lâm Tiểu Lan nghĩ chắc chắn bọn họ không biết giá công việc trong thành phố, hơn nữa một trăm đồng còn là một số tiền rất lớn ở nông thôn.

“Chưa kể chúng cháu căn bản không có ý định bán công việc, cứ cho là muốn mua một công việc ở thành phố, ít nhất cũng phải tốn năm trăm đồng, huống chi tiền lương ở nhà máy dệt lại không thấp, nửa năm là có một trăm, cô đây không phải coi chúng cháu là kẻ ngốc thì là cái gì?” Lâm Tú Quyên nói xong không khỏi cảm khái một câu, đúng là mẹ nào con nấy, trong sách có nói sau này khi nữ chính phát tài, đưa cả nhà phòng hai đến kinh đô, người cô nhỏ này luôn nhảy cẫng lên, muốn moi móc không ít lợi ích từ bọn họ, không ngờ bây giờ lại âm mưu lên bọn họ trước.

Lâm Tiểu Lan nghe được lời này, ánh mắt không khỏi lóe lên, bà ta đã đánh giá thấp con bé này, thế mà cô cũng biết chuyện ấy, nhưng lúc này đương nhiên bà ta sẽ không thừa nhận, sắc mặt lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ cháu bị ai lừa rồi, chúng tôi luôn ở trong thành phố mà lại không biết sao?”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)