Lâm Tú Quyên thấy mặt cô ấy đỏ bừng, ngay cả dái tai cũng đỏ đến sắp chảy máu thì không khỏi lắc đầu, ảnh hưởng vô thức của cha mẹ đối với con cái thật sự rất lớn. Chu Vân Hoa ở bên trong nghe được động tĩnh bên ngoài thì mở miệng nói: “Tú Bình, ai tới vậy?”
“Thím hai, là cháu, Tú Quyên, nghe nói nhà thím về rồi nên cháu tới thăm.” Nói rồi xách giỏ vào nhà.
Chu Vân Hoa nhìn thấy Lâm Tú Quyên đi vào, nụ cười trên mặt càng đậm hơn: “Tú Quyên đến rồi.” Nói xong ôm đứa bé đến trước mặt cô nói: “Văn Giang, đây là chị Quyên.”
Lâm Tú Quyên liếc nhìn Lâm Văn Giang một mặt đỏ đỏ nhăn nheo, trái lương tâm khen ngợi nói: “Văn Giang trông năng động quá, thím hai ở cữ phải giữ sức khỏe thật tốt nhé.”
“Ngày nào Tú Lệ cũng không cho thím đi lại nhiều.” Mặc dù phàn nàn nhưng giọng điệu lại rất vui vẻ, có thể thấy sau khi chia nhà, cả nhà phòng hai đã khá hơn rất nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây