Trong phòng hơi tối, người lại ngược sáng nên Chử Hi không nhìn rõ dáng vẻ của anh. Ngược lại người đàn ông thấy cô tỉnh rồi thì cười với cô, “Đợi lát nữa ăn cơm, anh lấy nước cho em rửa ráy trước nhé.”
“Vâng.”
Nghe anh nói như vậy, Chử Hi không thể không dậy.
Biếng nhác đứng dậy từ trên giường, cô còn che miệng ngáp một cái.
Lận Tông Kỳ không đi lấy chậu mà đi về phía cô, sau đó móc thứ gì đó từ trong túi ra thả lên giường: “Chiến hữu tặng đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây