Chử Hi nghe xong trông vẫn bình thường, thậm chí còn cho rằng nếu bà già không làm chuyện gì đó thì sẽ không bình thường.
Cô nhún vai nhìn người nọ, ngược lại an ủi chị Triệu: “Không sao, để cô ta nói, cây ngay không sợ chết đứng.”
“Thế sao được?” Chị Triệu lo lắng cho Chử Hi.
“Cô cả ngày ở bên ngoài bận rộn, không giao tiếp nhiều với người trong bộ đội, lỡ nói quá nhiều làm người ta tin thì sao?”
“Tin thì tin thôi, tôi không quan tâm người khác nghĩ gì, tôi làm tốt công việc của mình là được. Chị cũng đừng lo lắng, có thời gian lo lắng thì chi bằng học nấu thêm hai món ăn nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây