Lận Tông Kỳ thấy Chử Hi cứ đờ ra, còn tưởng rằng việc này kích thích cô quá mức. Lúc con gái còn chưa chơi hết hứng, anh đã xách con bé về chăn ngủ.
Còn anh thì ôm Chử Hi nằm xuống, trấn an vỗ lưng cô: “Đừng sợ, có anh ở đây rồi, không ai dám bắt nạt em đâu. Ngày mai anh sẽ đi tìm sư đoàn trưởng Lưu, sư đoàn trưởng Lưu không được thì anh đi tìm quân trưởng...”
Chử Hi kéo tay anh lại: “Không cần. Như anh nói ấy, em có anh nuôi rồi thì còn sợ cái gì? Em không còn hứng lo chuyện của nhà xưởng Đại nữa, bọn họ thích lấy thì cứ lấy đi là được. Về sau em ở nhà trông con, chăm sóc anh, còn nhẹ nhàng hơn.”
“Quản cái này cái kia mệt chết đi được, nếu như sư đoàn trưởng Lưu tìm anh, anh đừng nhận lời giúp em.”
“Không đâu, em không muốn thì bất kể ai tới nói anh đều sẽ không nhận lời giúp em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây