Chử Hi thích nghe những lời này của anh, nhịn không được hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó thì đưa bọn họ đến phòng y tế, sau khi khỏe rồi lại trở về tiếp tục đứng, giữa trưa lúc ăn cơm, một đám kích động không thôi, căn tin đã nắm đúng tính nết của tân binh, biết bọn anh đói, cố ý nấu nhiều cơm, vừa bánh bao vừa cơm. Ăn đủ rồi còn muốn tiếp tục no nữa, có người ăn còn khóc, nói thật muốn mang về cho cha mẹ bọn họ ăn.”
Chử Hi nghe đến đó động tác dừng một chút, cúi đầu nhìn Lận Tông Kỳ.
Người ta nhớ tới cha mẹ, là bởi vì tình cảm sâu nặng với cha mẹ.
Anh thì sao, thật ra anh không có gì cả, không biết lúc ấy anh có cảm nhận gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây