Giữa trưa Lận Tông Kỳ trở về nhìn thấy tiền đã đòi hết về đây, vô cùng vui sướng.
Chử Hi bèn dặm mắm thêm muối chuyện hồi sáng, xong rồi vẻ mặt lo lắng nói: “Anh nói xem làm sao đây? Có thể hận em không, trái lại em không sao cả, không giao tiếp với bà ta thôi, ngược lại là quân hàm của đoàn trưởng Trịnh cao hơn anh đó.”
Lận Tông Kỳ nghe xong trong lòng không thoải mái, cảm thấy vợ đoàn trưởng Trịnh mặt ngoài một vẻ sau lưng một vẻ, quả thật giống như đúc đoàn trưởng Trịnh, nếu không phải biết đoàn trưởng Trịnh là ai, anh cũng không đến mức bảo Tam Ni ra mặt, dù sao lời đó lúc trước là vợ đoàn trưởng Trịnh nói, cũng không dễ thừa nhận.
Đương nhiên, anh sẽ không nói lời này với Chử Hi, sợ cô lại lo lắng.
Giọng điệu mang theo chút không tốt: “Không sợ, qua vài năm nữa là ông ta về hưu rồi, anh vẫn sẽ lên trên nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây